Wednesday, March 11, 2009

Kỹ Niệm Một Chuyến Đi



Chuyến bay lúc 8:00 gìờ sáng mới 6:30 mà đã đông nghẹt, xếp hàng thật dài mãi đến gần 7:00 giờ mới vào được check in, bấm vào số confirmation trên màn ảnh và sắp xếp gữi hành lý, trên màn ảnh xuất hiện. “Sorry You Have to see Agent for check in”, you may enter for STANBY, thế là bắt đầu sắp hàng trở lại qua một khu vực khác, thờI gian trôi qua thật nhanh và gấp rút, ngườI travel Agent cho biết không còn chuyến bay hôm nay nữa tất cả đều over booked và nếu muốn phải ghi danh vào STANDBY list cho hôm nay, còn không ngày mai mớI có chuyến bay, đứng giữa trờI kêu gào một mình nhớ lại lần kêu gào giữa núi rừng Thường Đức vì không còn trực thăng để đón toán về, một ngươì đàn ông da màu đứng tuổi khoãng của những cựu chiến binh Hoa Kỳ tham chiến tại VN đến gần Ông hỏi: Are you in the Military ? yes I did, tôi trả lời, I am going to the Military Funeral, Ông ta hướng dẫn đến một khu vực khác nơi dành riêng cho Special members người travel agent hỏI: What’s time is the funeral? càng sớm càng tốt nhưng trể nhất là 5 giờ chiều tôi trả lờI , bây gìờ có chuyến bay đi San Francisco sau đó đến Portland Oregon lúc3giờ 40 chiều ngườI travel agent cho biết . Yes! Yes Please , Thank You thật là Miracle không ngờ có thể xảy ra.

Tôi thở phào nhẹ nhỏm, thế là thoát nạn vì hôm nay là Spring break tất cả chuyến bay đều sold out và trên loa phóng thanh kêu gọi những ngưòi nhường vé máy bay để đi hôm sau và sẽ được trả tiền thưởng phụ trội.

Miên man nhìn xuống núi rừng trùng điệp phía dưới những rặng núi, con sông uốn khúc đường ngoàn ngèo liên tục như bất tận cứ hình ảnh núi rừng hành quân năm xưa lạI hiện về, mỗi lần như thế lại muốn viết, viết thật nhiều về những chuyến công tác đã đi qua, bỗng dưng khung cảnh hiện về một cách mãnh liệt, nhũng ngọn núi vớI dàn phòng không 12.7mm, những bãi đáp thật béo bỡ do Cộng Quân thiết kế chờ đợI bóng dáng chàng Biệt Kích năm nào, rồI cuốI cưng khi máy bay hạ cánh lại phải lao vào những sinh hoạt hàng ngày và nhũng bài viết này lại gác qua một bên, trong những năm travel for business bay bỗng những ý tưởng cho những bài viết nầy sống lại một cách mãnh liệt.

Máy bay đã hạ cánh Tựu nhỏ, Khuê, Ẩn Biệt HảI 11 , Mạnh đen anh em đang ở Phi Trường và chờ đón Dũng từ Chicago về, theo chương trình tôi là người đầu tiên nay trong danh sách đã trở thành ngươì cuối cùng, liên tưỡng đến phi vụ từ Guam đến Wake Island vào năm 1975, chiếc phi cơ C141 không sao mở được landing gear đành phải bay về lại Guam để CRASH landing với phi đạo trắng xóa chất chống cháy có lẽ đây là chuyến bay dài nhất trong đời mà đoạn đường 2500 hải lý từ đảo Guam qua đảo wake, rồi phải rời Guam với một chuyến bay C141 khác và khi đến đảo Wake đã là chuyến bay cuối cùng đến đảo này.

Chiều đến không khí thật lạnh của miền Tây Bắc Hoa Kỳ vào cuối Đông, tất cà mọi người đều có mặt tại nhà Quàn, Tựu nhỏ lâu quá mới gặp lại anh em, lăng xăng và tha hồ biểu diễn lạng xe với nhiều đường lã lướt từ Phi Trường về đến nhà Quàn, khi đến nơi Dũng Chicago và Tựu nhỏ chạy đi kiếm một chai rượu ngon về rót cho bạn hiền người mới vừa nằm xuống, thật xúc động vô cùng, anh em đông đủ, Anh Chị Nguyễn Phan Tựu từ Denver Colorado đến từ đêm hôm trước, Lập và Mạnh đến từ Orange County vào buổi trưa, Nguyễn Văn Thiện Xì ta Ta và anh Thọ B40 đã đến từ Dallas, Bùi Thường Khuê đến từ Washington DC, Đào Mạnh Dũng đến từ Chicago cùng lúc, trong lúc anh em xum họp bỗng chiếc xe lăn Trung Úy Phạm NgợI xuất hiện, anh NgợI đến từ Dallas Texas thật là tình nghĩa vô cùng, anh Ngợi và anh Hồng trước kia cùng Strata Đoàn 11 và cùng về Đoàn 71 của Trung Tá Bùi Văn Thiện (Thần Hù) mà những Pilot Phi Đoàn 219 vẫn còn gọi tên sau này.

Anh em quây quần quanh linh cữu Chiến Hữu Hoàng văn Hồng mỗi người rót ly rượu nhỏ mời và tiễn đưa người bạn mình thật ấm cúng và cô đơn. Một vài giọt rượu nhỏ xuống kèm lời cầu nguyện an bình cho bạn mình trong một căn phòng thật nhỏ, thật đơn sơ và mọi người cùng chung một ý nghĩ.

Buổi chiều xuống thật nhanh tất cả về lại tư gia anh Chị Nguyễn Bác Ái dùng cơm chiều và cùng nhau chuẩn bị chương trình ngày mai. Lễ Phủ Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa, Thánh Lễ tại nhà Thờ và tiễn đưa anh Hồng lần cuối về nghiã trang lạnh.



(còn tiếp)


1 comment:

  1. Hoi Bao Ton Truyen Thong QLVNCH said...
    Hoa va co than thuong.
    Cam on e-mail rat day du ve tang-le cua CH Hoan-Van-Hong.
    Viec lam nay la ca mot su hy-sinh lon, tat ca cho ban dong doi, thieu tinh thuong, thieu tam long, va khong co kha nang, thi khong lam duoc hoan-hao nhu vay
    < HOA : TAM LONG VI-DAI CUA NGUOI LEADER >.

    Ngoai ra Bac-Ai la chu le, cho nen moi su tro nen LONG-TRONG, khong biet lam sao ca ngoi cho du.

    Xin on tren phu-ho cho nhi vi.
    Cuu CHT/DCT 71 : Bui-Van-Thien

    March 11, 2009 6:22 PM
    Hoi Bao Ton Truyen Thong QLVNCH said...
    Dear anh Ai,

    Thanks you very much for your warmed hospitality and Chi Ai for her kindness in caring and putting up with us over last weekend.

    Please keep in touch and whenever you stop over Chicago, please let me know, and, I will be your personal tour guide and chef de cuisine.

    Truly,

    Dao Manh Dung/D11.

    ReplyDelete